Sau gần 25 năm tiến hành công cuộc đổi mới nền kinh tế đất nước, chúng ta đã từng bước xây dựng và hình hành tương đối đồng bộ thể chế kinh tế thị trường, trong đó có pháp luật về thương mại và đầu tư, làm nền tảng pháp lý quan trọng cho đầu tư kinh doanh và thúc đẩy giao lưu thương mại. Đối với lĩnh vực hoạt động trung gian thương mại, pháp luật thương mại cũng có những bước phát triển lớn. Đặc biệt, sau sự ra đời của Bộ luật Dân sự và Luật Thương mại năm 2005, nhìn chung pháp luật Việt Nam hiện hành đã điều chỉnh tương đối đầy đủ các vấn đề liên quan đến hoạt động trung gian thương mại. Tuy nhiên, bên cạnh những ưu điểm đó, các quy định của pháp luật hiện hành về hoạt động trung gian thương mại cũng bộc lộ một số bất cập, cần được tiếp tục hoàn thiện nhằm đáp ứng nhu cầu phát triển loại hoạt động này trong nền kinh tế thị trường, đặc biệt trong xu thế hội nhập kinh tế quốc tế hiện nay. Việc hoàn thiện pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại ở nước ta cần thực hiện dựa trên những cơ sở và tuân theo những định hướng dưới đây:
1. Pháp luật điều chỉnh hoạt động trung gian thương mại phải phù hợp với đặc điểm của nền kinh tế đang chuyển đổi ở Việt Nam
Pháp luật nói chung và pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại nói riêng là một bộ phận của kiến trúc thượng tầng nên chịu sự ảnh hưởng rất lớn của các yếu tố tồn tại khách quan trong xã hội. Một trong những yếu tố có tác động khá lớn tới sự hình thành và phát triển của pháp luật về hoạt động trung gian thương mại ở nước ta là đặc điểm và trình độ phát triển của nền kinh tế nói chung, của hoạt động trung gian thương mại nói riêng. Việc xác định đúng tính chất, đặc điểm và trình độ phát triển của hoạt động trung gian thương mại trong điều kiện nền kinh tế đang chuyển đổi để hoàn thiện pháp luật điều chỉnh hoạt động trung gian thương mại đồng bộ, phù hợp có ý nghĩa quan trọng.
Dựa vào sự tác động đối với các quan hệ xã hội được pháp luật về hoạt động trung gian thương mại điều chỉnh, theo chúng tôi những đặc điểm sau đây của nền kinh tế Việt Nam có ảnh hưởng đến việc hoàn thiệnpháp luật về các hoạt động trung gian thương mại.
Thứ nhất, nền kinh tế thị trường Việt Nam được chuyển đổi từ nền kinh tế vận hành theo cơ chế kế hoạch hoá tập trung.
Trong cơ chế kế hoạch hóa, nhà nước quản lý nền kinh tế thông qua hệ thống các chỉ tiêu kế hoạch chi tiết với chế độ cấp phát và giao nộp theo quan hệ hiện vật. Do đó, các hoạt động dịch vụ thương mại nói chung và các hoạt động trung gian thương mại nói riêng không có điều kiện để phát triển tự do theo đúngnghĩa của các dịch vụ vì lợi nhuận. Các hoạt động trung gian thương mại được sử dụng như một biện pháp để nhà nước quản lý thị trường thông qua sự phân công và hợp tác giữa một bên là doanh nghiệp nhà nước và một bên là các chủ thể khác. Các công cụ hành chính được sử dụng chủ yếu trong quản lý hoạt động trung gian thương mại. Trong thời kỳ này, pháp luật điều chỉnh hoạt động trung gian thương mại còn rất hạn hẹp về phạm vi điều chỉnh, nội dung điều chỉnh còn nặng về hành chính. Nhìn chung, hoạt động trung gian thương mại cũng như hoạt động thương mại nói chung còn có nhiều rào cản, chưa bảo đảm quyền tự do trong hoạt động thương mại của cá nhân, tổ chức.
Chuyển sang nền kinh tế thị trường, pháp luật điều chỉnh hoạt động trung gian thương mại cần phải có sự thay đổi lớn về phạm vi điều chỉnh, về nội dung, và cơ chế điều chỉnh đảm bảo phù hợp với các quy luật khách quan của kinh tế thị trường, đồng thời phải bảo đảm quyền tự do thực hiện các hoạt động thương mại này của thương nhân. Tuy nhiên, trong nhiều vấn đề liên quan đến các hoạt động trung gian thương mại (tiêu biểu là hoạt động đại lý), tư duy cũ, quan niệm cũ vẫn còn ảnh hưởng đến việc soạn thảo và ban hành các quy định pháp luật điều chỉnh loại hoạt động thương mại này. Trong một số trường hợp, Nhà nước vẫn còn can thiệp khá sâu đến việc hình thành quan hệ hợp đồng phát sinh trong hoạt động trung gian thương mại. Điều này được thể hiện rõ trong quy định khá chi tiết về nội dung chủ yếu của hợp đồng đại lý bảo hiểm, hợp đồng đại lý lữ hành (Luật du lịch năm 2005, Luật kinh doanh bảo hiểm năm 2000) hoặc trong các quy định về điều kiện để ký hợp đồng đại lý xăng dầu của bên đại lý...). Đặc điểm này đòi hỏi những giải pháp hoàn thiện pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại phải được xây dựng trên quan điểm là phải thay đổi căn bản và triệt để tư duy pháp lý điều chỉnh mang nặng tính mệnh lệnh hành chính, "xin-cho" sang tư duy mới là bảo đảm quyền tự do kinh doanh, quyền bình đẳng giữa các bên trong các hoạt động trung gian thương mại. Để làm được điều này, nhà nước cần tháo bỏ các rào cản về chính sách, pháp luật làm ảnh hưởng đến quyền tự do thực hiện hoạt động trung gian thương mại của thương nhân.
Các rào cản về chính sách, pháp luật cần được loại bỏ gồm: các quy định gây cản trở đến việc hình thành quan hệ hợp đồng trong hoạt động trung gian thương mại; các quy định thiếu tính phù hợp, không bảo đảm quyền lợi của các bên tham gia, gây khó khăn trong quá trình thực hiện hoạt động trung gian thương mại; ngoài ra cũng cần phải bổ sung các quy định về nghĩa vụ của bên thuê dịch vụ (bên giao đại lý, bên uỷ thác) với bên thứ ba trong các hoạt động đại lý, uỷ thác.
Thứ hai, nền kinh tế thị trường Việt Nam được xây dựng và phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa, trong đó kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo.
Điều 15 Hiến pháp 1992 (sửa đổi) khẳng định: Nhà nước thực hiện nhất quán chính sách phát triển nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.
Báo cáo chính trị của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá IX tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X của Đảng cũng đã chỉ rõ: tiếp tục hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Điều này cho thấy, Đảng và Nhà nước ta luôn nhất quán quan điểm xây dựng nền kinh tế thị trường Việt Nam theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Chúng tôi hiểu mô hình kinh tế thị trường ở Việt Nam là mô hình kết hợp những nhân tố hợp lý của nền kinh tế thị trường trên thế giới và những ưu việt của chủ nghĩa xã hội.
Nền kinh tế thị trường mà Việt Nam đang xây dựng là một nền kinh tế thị trường xã hội, phù hợp với các điều kiện lịch sử, đặc điểm của đất nước và hướng tới mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh”. Định hướng xã hội chủ nghĩa là cơ sở chính trị xác định các hoạt động kinh tế phát triển theo con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội.
Xuất phát từ đặc điểm phát triển nền kinh tế thị trường Việt Nam theo định hướng xã hội chủ nghĩa, những giải pháp hoàn thiện pháp luật về hoạt động trung gian thương mại cần phải bảo đảm tính hai mặt. Một mặt, pháp luật về hoạt động trung gian thương mại phải thể hiện những giá trị tiến bộ, tính ưu việt của chủ nghĩa xã hội, mặt khác phải tuân theo những nguyên tắc vốn có của nền kinh tế thị trường. Hay nói một cách khác, pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại ngoài việc phản ánh những điều kiện cụ thể của nền kinh tế thị trường Việt Nam, còn phải tiếp thu những quan điểm lập pháp tiến bộ phổ biến trên thế giới.
Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa của Việt Nam có đặc điểm quan trọng là thành phần kinh tế nhà nước được xác định giữ vai trò chủ đạo. Đặc điểm này của nền kinh tế Việt Nam tiếp tục được khẳng định tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X của Đảng (4/2006). Trong lĩnh vực phân phối, lưu thông hàng hoá, đặc thù này đã được thể hiện rõ trong Quyết định 27/2007/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ ngày 15-02-2007 về phê duyệt đề án phát triển thương mại trong nước đến năm 2010 và định hướng đến năm 2020 là: cần tạo ra các mối liên kết kinh tế và tổ chức các loại hình thương mại theo các mối liên kết giữa sản xuất-lưu thông-tiêu dùng và giữa các khâu, các công đoạn của quá trình lưu thông, nhằm hạn chế những biến động của thị trường, đặc biệt trên một số mặt hàng trọng yếu (xăng dầu, sắt thép, phân bón, thuốc chữa bệnh v.v...) và các mặt hàng đặc thù (rượu, thuốc lá v.v...) Để làm được điều này cần phát huy vai trò định hướng và tổ chức thị trường của các doanh nghiệp nhà nước, đồng thời tạo điều kiện cho các thành phần kinh tế, kể cả các nhà đầu tư nước ngoài thiết lập hệ thống kinh doanh, tạo ra thị trường cạnh tranh.
Những đòi hỏi của việc thiết lập hệ thống phân phối bằng nhiều phương thức trong đó có phương thức phân phối qua thương nhân trung gian nói trên đặt ra yêu cầu hoàn thiện pháp luật thương mại nói chung và pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại nói riêng phải xử lý tốt tính hai mặt của các mối quan hệ kinh tế phức tạp có liên quan đến doanh nghiệp nhà nước, doanh nghiệp nước ngoài, doanh nghiệp của các thành phần kinh tế khác. Trước hết, pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại phải bảo đảm cho các thương nhân nước ngoài cũng như thương nhân Việt Nam thuộc các thành phần kinh tế thực hiện hoạt động trung gian thương mại tại Việt Nam theo nguyên tắc bình đẳng trước pháp luật, cùng tồn tại và phát triển lâu dài, hợp tác và cạnh tranh lành mạnh. Mặt khác, pháp luật phải thể hiện vai trò chủ đạo của thành phần kinh tế nhà nước đối với việc phát triển các hoạt động trung gian thương mại ở Việt Nam, chú trọng phát huy vai trò của công ty nhà nước trong vị trí đầu mối của các hệ thống dịch vụ thương mại qua trung gian như: dịch vụ đại lý lữ hành, môi giới bảo hiểm, môi giới chứng khoán...
Như vậy, yêu cầu đặt ra đối với pháp luật về các hoạt động trung gian thương mại là phải tạo ra môi trường pháp lý bình đẳng giữa các thương nhân trong hoạt động trung gian thương mại nhưng đồng thời phải xác lập cơ sở pháp lý để nhà nước có thể điều tiết nền kinh tế thông qua các công ty thuộc sở hữu nhà nước hoạt động trong những lĩnh vực này.
Thứ ba, nền kinh tế thị trường Việt Nam thiếu dịch vụ phân phối hiện đại và chưa được quản lý tốt
Nền kinh tế thị trường Việt Nam được chuyển đổi từ nền kinh tế hiện vật, nơi mà các quan hệ phân phối dưới hình thức giá trị không được chú trọng. Do đó, khi chuyển sang nền kinh tế thị trường, các doanh nghiệp Việt Nam thường ít có chiến lược kinh doanh nên cũng chưa xây dựng được chiến l−ợc phân phối rõ ràng, chưa thiết lập được mạng phân phối riêng, đặc biệt chưa thấy được tác dụng của việc sử dụng các hình thức trung gian thương mại để phân phối hàng hoá cho mình . Mặt khác, xuất phát từ nền sản xuất nhỏ, lạc hậu nên hoạt động phân phối hàng hoá ở nước ta chủ yếu dựa vào đội ngũ các nhà kinh doanh buôn bán nhỏ (chiếm trên 90% lực lượng thương nhân của cả nước). Họ có vốn kinh doanh nhỏ, cơ sở vật chất kỹ thuật lạc hậu, không có khả năng tổ chức và điều phối hệ thống phân phối hàng hoá hiện đại trên thị trường, sự liên kết trong phân phối đặc biệt liên kết trong các hoạt động trung gian thương mại ít có khả năng thực hiện. Trong thực tế, doanh nghiệp Việt Nam thường do dự trong việc chủ động phát triển hệ thống phân phối hàng hoá vì lý do thiếu vốn và cơ sở vật chất kỹ thuật. Để giải quyết vấn đề này, hiện nay các doanh nghiệp cần phát triển hệ thống phân phối hàng hoá, dịch vụ thông qua các nhà trung gian chuyên nghiệp dưới hình thức "đại lý, đại diện, môi giới" nhằm tạo nên sự liên kết vững chắn, ổn định, giúp việc tiêu thụ hàng hoá, dịch vụ được thực hiện môt cách nhanh chóng, có hiệu quả.
Trước thực trạng nêu trên về hệ thống phân phối ở nước ta, việc hoàn thiệnpháp luật điều chỉnh hoạt động trung gian thương mại phải nhằm tạo cơ sở pháp lý cho các liên kết có quy mô lớn, vững chắc, lâu dài giữa nhà sản xuất và các trung gian thương mại, đồng thời phải có những quy định cụ thể rõ ràng giúp thương nhân dựa vào đó để thoả thuận thiết lập và thực hiện các hoạt động trung gian thương mại.
Trên đây là trích dẫn của tài liệu, để xem toàn văn tài liệu xin quý vị tải xuống tệp đính kèm.